Văn mẫu lớp 6

Tả một người lao động đang làm việc.

Tả một người lao động đang làm việc.

Hướng dẫn

Cha mẹ em là công chức, không phải làm những công việc chân tay nặng nhọc, nhưng cha mẹ luôn dạy rằng, phải biết quý trọng những người lao động chân tay, vì chính nhờ họ mà ta có cơm ăn áo mặc hàng ngày, họ làm công việc tầm thường nhưng ý nghĩa của nó thì thật phi thường. Chính vì lời dạy đó em rất quý trọng người lao động và có thiện cảm nhất với một chú thợ xây gần nhà em.

Chú thợ xây gần nhà em không giống với những chú thợ xây bình thường khác. Chú là người có ý chí và nghị lực phi thường, bởi chú đã mất đi một chân. Tuy bộ phận cơ thể không còn được đầy đủ, nhưng chú làm việc rất giỏi. Chú có dáng người cao gầy, tuy thiếu một chân nhưng chú bước lên giàn giáo rất nhanh, bắt tay vào công việc quen thuộc hằng ngày. Chú mặc một bộ quần áo công nhân màu xanh nước biển, đội chiếc mũ bảo hộ màu vàng có in logo hình công ty. Chú cúi xuống xúc vữa, trải một lớp lên hàng gạch đã xây. Rồi chú cận thận xếp từng viên gạch màu hồng tươi lên trên. Thỉnh thoảng gặp khoảng trống cuối cùng một hàng gạch, do khoảng cách khá hẹp nên không đặt vừa viên gạch, chú lấy lưỡi bay chặt bớt đi. Chú dùng cán bay gõ nhẹ nhiều lần để gạch được ngay ngắn và gắn chặt vào nhau. Chú cận thận lấy thêm vữa xây lấp đầy khe và làm kĩ để vữa không rơi vãi. Đôi tay của chú ây khá to, thô, rám nắm, nhưng mọi hành động đều dẻo dai, đều đặn và chính xác. Khi làm chú dùng lạng để đặt một bên chân bị thiếu của chú vào đó cho đỡ mỏi. Chú chăm chỉ làm như quên hết tiếng động ầm ĩ xung quanh. Thỉnh thoảng, chú nghỉ tay, lấy dây dọi xem bức tường có thẳng đứng không. Khi gạch và vữa đều hết, chú ngồi nghỉ một lát rồi gọi võng xuống để mọi người lấy gạch vữa chuyển lên.

Xem thêm:  Tả lại quang cảnh sân trường em trước giờ vào lớp – Văn 6

Từ ở dưới, một người cầm từng hòn gạch quăng lên nóc nhà. Từ trên cao, chú nhanh nhẹn bắt lấy như một thủ môn lành nghề bắt bóng, vừa bắt chú vừa xếp từng viên gạch một cách gọn gàng và ngay ngắn. Một xô vựa nặng được kéo lên và chú tiếp tục làm. Mặt trời ngày càng lên cao và bức tường xây cũng mỗi lúc một cao. Chú cởi trần để lộ cái lưng to bè bóng nhẩy và hay cánh tay có bắp thịt nổi lên cuồn cuộn. Chú huýt sáo một điệu nhạc vui như muốn quên đi cái nắng gay gắt.

Nhìn chú làm việc khéo léo và vất vả, em ước mình là họa sĩ. Mình sẽ vẽ một bức tranh miêu tả sự khó nhọc và nguy hiểm của người thợ xây đã xây nên những ngôi nhà chọc trời, vững chãi, thách thức gió bão và thời gian. Chính ngôi nhà ấy đã tạo nên biết bao tổ ấm gia đình, hạnh phúc cho mọi người, trong đó có cả em nữa. Em thầm biết ơn những người thợ ấy và mong sau này có máy móc sẽ thay sức người để họ đỡ vất vả và nguy hiểm khi đứng trên tầng cao.

Mỗi lần đi qua nhìn thấy chú thợ đang xây, em lại đứng lại ngắm chú làm việc một lúc. Chú là một tấm gương đầy nghị lực mà chúng ta phải trân trọng và noi theo. Nhìn chú làm việc nhanh thoăn thoắt, nụ cười luôn nở trên môi, em thấy yêu quý và cảm phục chú vô cùng. Chắc chắn những người như chú sẽ được xã hội đền đáp xứng đáng, sẽ có một cuộc sống hạnh phúc.

Xem thêm:  Em hãy lập biên bản họp lớp trong tiết sinh hoạt lớp cuối tuần của lớp em

Nguồn: Vietvanhoctro.com

Post Comment